TRƯƠNG QUANG TUẤN

Một cuộc sống rất bình thường, ngày qua ngày.
Gặp em, bên Em Anh cảm thấy một cuộc sống thật thú vị, thật hạnh phúc, nó không còn bình thường nữa.
Nó là chuỗi ngày hạnh phúc trong cuộc đời Anh.

C uộc sống cho Anh một cuộc sống thật êm đềm bên gia đình, bên bạn bè. Nơi đó là một miền quê, nơi tuổi thơ của Anh gắn liền với những cánh diều, nơi mà Anh thả hồn vào trong gió xanh. Nơi anh lớn lên.

Sài Thành hoa lệ, nơi mà những năm tháng học mười hai nghe được trên radio. Rồi ngày đó cũng tới, ngày lần đầu tiên xa nhà. Bước vào cuộc đời sinh viên và nơi đó Anh gặp được em, người con gái Anh yêu suốt cuộc đời này.

Có lần Anh đọc đâu đó rằng nơi Anh sinh ra là một vùng quê nơi mà cái nắng, cái gió với những lo âu hằn lên khuôn mặt cha những tháng năm mưa gió sờn đôi vai mẹ, lũ trẻ ngơ ngác nhìn khung trời mênh mông, trắng xoá khi mùa lũ đến...
“Ai đã về với miền Trung thì sẽ yêu cái chịu thương, chịu khó, yêu nét dịu dàng của thiếu nữ Huế, yêu cái mặn mà người con gái Quảng, yêu cái dịu ngọt của mảnh đất thắm đượm tình người. Hãy tạm xa cái rét đầu đông bên Hồ Gươm thơ mộng, tạm quên những đêm giăng sương mờ trong chợ tình đầy gió ở Sapa, tạm gác nỗi nhớ nắng mưa đỏng đảnh của Sài Thành đi Em... Hãy đến miền Trung cùng ngắm mưa buồn xứ Huế mộng mơ, share cho Huế chút yêu thương nồng nàn. Tay trong tay lang thang chiều lộng gió ở xứ Đà, cảm nhận những sinh khí mới của cuộc sống cùng hương vị mặn mà biển nơi đây. Ghé một chút bồng bềnh sông Thu xứ Quảng, nhìn ngắm non nước hữu tình miền Trung...Em nhé.
Rồi Em sẽ thấy yêu thương miền Trung như Anh bây giờ.”